Tìm kiếm Blog này

Thả con cá bắt cin tép - DL Hà Tiến Nhất

     Thông thường người ta nói: thả con tép bắt con cá sộp. Con tép là cái mồi. Con cá sộp là thành quả của việc câu cá bằng cái mồi tép. Chỉ tốn có con tép nhỏ mà bắt đưọc một con cá lớn. Nghề nào lời hơn đi câu cá? Thế nhưng ở đây bần bút lại nói: thả con cá để bắt con tép. Thế có phải là ngược ngạo không. Có ngược ngạo hay không dưới đây bần bút xin được biện giải.



     Nhạc sĩ Việt Khang ở trong nước bị VGCS bắt đi tù. Ở hải ngoại lập tức nổi lên phong trào vận động gởi petition cho TT Obama để xin ông can thiệp thả Việt Khang. Khởi xướng phong trào là các ông TS Nguyễn Đình Thắng, Giám đốc Cơ Quan Cứu Thuyền Nhân (Boat People SOS) và nhạc sĩ Trúc Hồ, Giám đốc đài Truyền Hình SBTN. Phong trào gởi petition phát động thật rầm rộ và lan thật nhanh, có lẽ còn mạnh hơn cả phong trào nuôi cút hồi xưa ở VN. Mới vỏn vẹn trong một tháng trời con số petition đã lên tới sáu, bẩy chục ngàn, gấp đôi gấp ba chỉ tiêu 25 ngàn mà TS Nguyễn Đình Thắng và NS Trúc Hồ đề ra lúc khởi đầu. Thừa thắng xông lên, chiến dịch gởi petition nghe đâu sẽ còn kéo dài theo lối chơi của người Mỹ: the more the merrier (càng đông càng vui). Nhiều người hoan hỉ cho rằng rằng kết quả này là cái thước đo tinh thần chống cộng của người Việt tỵ nạn tại hải ngoại. Đúng thế, bần bút rất đồng ý với nhận định này.

     Khi chiến dịch petition phát động, có hai người bạn, dân làm báo thứ thiệt gọi phone trao đổi với bần bút về vấn đề này. Qua chuyện trò, một số thắc mắc được sáng tỏ. Bần bút được hỏi ý kiến, trả lời rằng mục đích của việc làm là chính đáng, nhưng điều khó hiểu là chuyện này lại xẩy ra vào mùa bầu cử Tổng Thống. Hy vọng rằng ít lâu nữa sự việc sẽ sáng tỏ. Bây giờ vấn đề hầu như rõ ràng rồi.

     Phần lớn người Việt mình (kể cả bần bút đây) không mấy rành về nguyên tắc bang giao quốc tế. Nhưng việc xẩy ra hằng ngày trên thế giới cho thấy, việc liên hệ qua lại giữa các quốc gia với nhau có nguyên tắc hẳn hoi: việc lớn, cấp lớn giải quyết với cấp lớn. Việc nhỏ, cấp nhỏ giải quyết với cấp nhỏ. Những việc tối hệ trong trên tầm mức quốc gia, hoặc liên quan đến những nhân vật quan trọng đặc biệt thì hai bên người lãnh đạo quốc gia liên lạc với nhau để nói chuyện. Việc nhỏ hơn thì hàng bộ, thứ trưởng giải quyết. Việc nhỏ hơn nữa thì cấp đại sứ là xong.


     Việt Khang là một nhạc sĩ ít được biết đến. Anh mói chỉ nổi lên nhờ hai bản nhạc mới sáng tác mang ít nhiều tính tâm lý chiến được một số cơ quan truyền thông người tỵ nạn thổi phồng lên nên bị VGCS bắt đi tù. Can thiệp với VGCS thả Việt Khang là chuyện nhỏ, xét về nguyên tắc bang giao, không cần đến địa vị và uy tín của một ông tổng thống. Chẳng ai lấy giao mổ trâu để giết gà. Đích thân ông Obama giải quyết vấn đề này là điều quá sự ước đoán của bất cứ ai. Khi chiến dịch vận động gởi petition lên TT Obama, bần bút tin rằng chuyện này rồi ông Obama sẽ thẩy xuống cho Bộ Ngoại Giao giải quyết. Rồi có thể bà Hillary lại đẩy cho Giám Đốc Á Châu Sự Vụ của Bà. Và cuối cùng có lẽ việc sẽ đến tay ông đại sứ Mỹ tại Hànội. Như thế thôi là Chính Phủ Mỹ đã quan tâm đến dư luận người Việt tỵ nạn lắm rồi, và may cho nhạc sĩ Việt Khang nhiều lắm. Theo thể thức can thiệp tùy việc lớn nhỏ đó, nhà thơ dỏm Nguyễn Chí Thiện được VGCS cho đi Mỹ, bà LS vạn triệu dân oan Bùi Kim Thành, nhà văn Trần Khải Thanh Thủy cũng đã được VGCS thả và cho đi Mỹ. Không trường hợp nào khiến ông tổng thống phải nhọc công. NS Việt Khang theo dự đoán thông thường thì rồi cũng sẽ được hưởng chung cái may mắn với những người vừa nói.


     Chưa thấy TT Mỹ đáp ứng nguyện vọng của cộng đồng tỵ nạn như thế nào, nhưng trước mắt, ông Obama đã dự tính làm một màn trình diễn bất ngờ và thật ngoạn mục. Ông ân cần và trịnh trọng “mời” cộng đồng VN vô Tòa Bạch Ốc để gặp gỡ, nói chuyện, và nghe nhạc của Việt Khang (theo như NS Nam Lộc loan tin). Sự đáp ứng bất ngờ và ngoạn mục này đã tạo được khá nhiều thiện cảm trong cộng đồng người Việt mà lâu nay đối với ông Tổng Thống da mầu này họ hầu như rất ít tin tưởng và chẳng mấy hâm mộ.
Hồi thời ông Bush cha làm TT, có lần ông đã phải than phiền: muốn gặp gỡ cộng đồng người VN mà không biết ai là đại diện để mời. Đến đời Bush con, ông không tìm người đại diện cộng đồng mà gọi ngay Đỗ Hoàng Điềm và mấy tên lâu la Việt Tân vô Bạch Cung cho uống trà, nói chuyện phiếm. Thế là xong màn tiếp xúc để an ủi cộng đồng tỵ nạn VN. Đó là cách thức trước đây một ông TT Mỹ quan tâm đến cộng đồng người Việt Nam tỵ nạn chúng ta.
(Nhà Báo Việt Thường nói buổi họp mặt trên là  TT Bush và PTT  Cheney nói chuyện với "4 cái đầu gối")

     Ông Obama khôn hơn và chơi bảnh hơn cha con nhà Bush rất nhiều. Ông mời (mời đàng hoàng đấy nhá) cộng đồng tỵ nạn vô Nhà Trắng bắt tay, nói chuyện, uống trà, và trình bầy nguyện vọng. Quả là một tay làm chính trị già dơ (jeux) có bản lãnh và biết tính toán. Ông bầy việc đúng lúc, chọn đúng người và giao đúng việc. Trước hết, TS Nguyễn Đình Thắng là một người có tài tổ chức và còn khéo thuyết phục. Ông Thắng xưa nay ăn fund của chính phủ để phục vụ đường lối và chính sách của chính phủ. Obama giao việc cho ông là đúng người và đúng việc. Chắc chắn TS Thắng phải biết ông là một loại bán công chức, một thứ Thiên Lôi chỉ đâu đánh đó. Châm ngôn cửa miệng của người mình là: ăn cây nào rào cây nấỵ. TS Thắng hiện ăn cây chính quyền Mỹ không thể không biết rào cây Obama.


     Còn NS Trúc Hồ, qua các hoạt động làm truyền thông của đài SBTN mà ông làm giám đốc thì người ta có thể nhận ra ông là một người làm làm truyền thông thương mại thuần túy. Cái tài của một người làm truyền thông như ông Trúc Hồ là ông đi giây rất thăng bằng giữa các bên đối lập và đôi khi còn đối nghịch nhau. Ông có thể gởi phóng viên về hoạt động trong nước VGCS mà vẫn giữ được tiếng cho SBTN là một cơ quan truyền thông chống cộng. Báo chí hải ngoại này chống cộng kiểu nào đều được phô bầy ra hết rồi, dĩ nhiên bằng cách viết, và nhất là bằng các hình ảnh được đăng tải trên các cơ quan truyền thông, ở hải ngoại này mọi người đều thấy cả. Một đàng thì phóng viên của SBTN đi lại tung tăng tự tại ở trong nước như một người tự do, trong khi một đàng thì nhiều ông nhà báo khác về nước hoặc phải ngồi khúm núm nghe bọn công an ban huấn từ, hoặc phải đóng kịch khóc lóc thảm thương như con nít lạc mẹ. Cặp bài trùng Nguyễn Đình Thắng, Trúc Hồ diễn xuất thành công vụ Petition này không chê vào đâu được. Nghe đâu cái loa Tiếng Nước Tôi của Việt Tân dưới quyền điều động của nữ tướng VT Minh Thi, tức bà Trần Diệu Chân, phu nhân TBT Lý Thái Hùng, đổ khá nhiều công lao vào chiến dịch này. Người dân tỵ nạn thắc mắc vụ Việt Khang có phải do VT đầu nậu? Có thể cả TS Nguyễn Đình Thắng lẫn NS Trúc Hồ mang hồn Trương Ba (Việt Tân), nhưng người ta chỉ thấy hai ông khoác chiếc áo da hàng thịt (chống cộng) sặc sỡ bên ngoài. Hai ông đóng tuồng vận động tranh cử cho Obama mà cứ y như là đấu tranh thiệt để giải phóng quê hưong khỏi ách thống trị bạo tàn của VGCS. Thật hết chỗ chê.

     Gặp gỡ cộng đồng VN có thể nói là mở màn cuộc vận động tái tranh cử của ông Obama. Chắc chắn cái màn hát này phải “hoành tráng” (xin lỗi, tiếng VC). Màn trình diễn của Obama nhắm vào cộng đồng người Việt là vì sắc dân này xưa nay hầu như bị chính giới Mỹ bỏ quên. Obama muốn chứng minh chỉ có ta đây là người không quên sắc dân khốn khổ này? Sướng nhá! Cuộc gặp gỡ cần mầu mè một tí, náo nhiệt một tí nữa thôi là ăn tiền rồi. Công bỏ ra chẳng bao nhiêu. Tiền là tiền chùa (qũi tòa Bạch Ốc). Bấy nhiêu thôi có thể thu về mấy trăm ngàn lá phiếu (có khi cả triệu chưa chừng). Với qui luật giao tế “bánh ích quăng đi bánh qui quăng lại”, Obama nhất định lời khẳm. Tính toán như ông Obama, nói theo dân đi biển thì ông ta là một con rái cá tài tình. Ông thả con tép mà bắt được cả lưới cá sộp. Ngược lại cộng đồng người Việt tỵ nạn trở thành anh thợ câu dở ẹc. Rõ ràng thả con cá lớn làm mồi mà chỉ giựt lên được vài con tép riu. Không dở là gì! Đem tinh thần yêu nước của khối người tỵ nạn, đem lòng căm thù VGCS của cả cộng đồng để đổi lấy việc thả một vài người tù thôi không phải là lỗ lã lắm sao?


     Cho dù Petition có lưu ý ông Obama về vấn đề nhân quyền tại VN và thỉnh cầu ông can thiệp, nhưng xin đừng mơ ngủ tin rằng mấy chục ngàn tờ petition có thể làm thay đổi được chính sách của Hoa Kỳ. Chính sách của Mỹ tại VN thời hậu VNCH đã hoạch định sẵn từ lâu rồi, Obama không có quyền thay đổi mà chỉ có quyền tiếp tục thi hành. Nói rằng gặp TT Mỹ để trình bầy về tình trạng vi phạm nhân quyền của VGCS và nguyện vọng của cộng đồng tỵ nạn ư? Trong chúng ta khó có thể có ai tin rằng ông TT Mỹ lại không biết gì về những chuyện đó? Ông còn biết nhiều hơn và rành rẽ hơn chúng ta biết về chúng ta nữa kìa. Muốn áp lực để buộc ông TT Mỹ thay đổi chính sách, hãy ráng bằng (hay hơn thì càng tốt) sắc dân Do Thái đi. Cứ occupy Wall Street đi, nắm đầu các ngân hàng, làm chủ hệ thống truyền thông Mainstream Media, sai khiến bọn think Tanks của nước Mỹ đi đã rồi hãy mơ chuyện đó. Nói thế không có nghĩa là chủ bại. Đó là sự thực. Muốn đánh gục thằng VGCS để giải phóng quê hương không phải chỉ có con đường đi “thỉnh cầu” ông tổng thống Mỹ. Còn có cách khác mà phải tự làm lấy, rất bình dân và rẻ tiền. Ai cũng biết cả đấy, chỉ tại người mình không chịu làm thôi.

     Vận động cho một ứng cử viên hay bỏ phiếu bầu cho một ứng cử viên là quyền tự do hiến định của mỗi người công dân Hoa Kỳ. Người Mỹ gốc tỵ nạn chúng ta cũng có cái quyền đó. Chỉ xin thêm một điều là khi sử dụng quyền bầu cử, người VN tỵ nạn CS cần phải thận trọng chọn lựa. Tuyệt đối gạt bỏ những ứng cử viên nào manh tâm muốn đưa nước Mỹ đi vào con đường Xã Hội Chủ Nghĩa (XHCN). Không lẽ chúng ta trốn chạy XHCN Vietnam để sang Mỹ xây dựng nước Mỹ XHCN hay sao? Xin đừng vội cho rằng bần bút khùng hay ba trợn. Thực tế cho thấy nước Mỹ đang từng bước, từng bước đi vào con đường XHCN đấy. Chịu khó nhìn kỹ vào đám quần chúng Liberal của nước Mỹ hiện nay và các chính sách của Obama sẽ thấy thôi. Thành phần Liberal hiện nay hầu như đang nắm vận mệnh của nước Mỹ. Siêu lãnh tụ liberal của nước Mỹ không ai khác hơn là Barack Obama. Truyền thông Mỹ nói rỉ rả về ông TT của họ nhiều lắm, bần bút chỉ xin ghi lại vài nét đan thanh thôi.

     Obama là một con người bao trùm bởi những bí mật. Lý lịch ông Obama có khá nhiều chi tiết thiếu trùng hợp. Có lẽ vì giấu đầu nên lòi đuôi. Chính TT Obama xác nhận ông sinh ra là con của một người Kenya có quốc tịch Anh. Chỉ có mẹ ông có quốc tịch Mỹ. Hiến Pháp Mỹ đòi hỏi phải có điều kiện lúc sinh ra đương nhiên là công dân Mỹ (natural born citizen) mới được làm TT Mỹ. Như vậy Obama không đủ điều kiện làm tổng tống. Ông đã phải chi 2 triệu dollars mướn luật sư giỏi nhất nước Mỹ để cover up vấn đề. Dư luận Mỹ gọi ông là tổng thống bất hợp pháp (illegal president). Không biết nếu vấn đề TT bất hợp pháp bị khui ra và xử lý đến nơi đến chốn thì nước Mỹ sẽ đi về nơi mô! Ông cai trị nước Mỹ bằng Sắc Lệnh hơn là bằng Đạo Luật. Có sắc lệnh bị tố cáo là bất hợp hiến. Ông mượn tay dân liberal làm đấu tranh giai cấp để thực hiện chính sách ông đưa ra. Trong khi nhân dân Mỹ khốn đốn vì kinh tế xuống giốc, ông Obama dung dưỡng hàng chục triệu dân nhập cư bất hợp pháp, cho họ được quyền ở lại nước Mỹ, được hưởng các benefit như một công dân Mỹ. Có trường hợp người nhập cư bất hợp pháp bị chính quyền Bush giam để đợi trục xuất. Chính quyền Obama lên, thả họ ra và còn bồi thường thiệt hại thời gian bị giam giữ. Ông Obama chủ trương chính sách trung ương tập quyền (big government). Ông dẹp bỏ nhiều biểu tượng tôn giáo và các tập tục sinh hoạt tôn giáo vốn có từ thời kỳ lập quốc. Nhà nước Obama cưỡng bách cả các định chế Thiên Chúa Giáo phải bảo hiểm ngừa và phá thai cho nhân viên mặc dù biết rằng như thế là vi phạm quyền tự do tôn giáo được Hiến Pháp Mỹ công nhận. Ông bao che cho nhiều tổ chức có tính băng đảng lộng hành. Chính quyền Obama là một chính quyền thối nát. Bà vợ tổng thống có đến 23 nhân viên phục dịch trong khi các đệ phất phu nhân trước không có quá 3 nhân viên. Kinh tế Mỹ càng ngày càng tụt giốc thê thảm, thí dụ cụ thể là giá xăng tăng lên quá gấp đôi trong 3 năm ông Obama cầm quyền. Điều này cho thấy Obama rất dở về điều hành nền kinh tế quốc gia.

     Qua các chinh sách và đường lối điều hành đất nước, nhiều người Mỹ gọi ông là cộng sản, đòi phải trất phế (impeach) và đưa ông ra tòa. Có thể người Mỹ chưa hiểu nhiều về chủ nghĩa CS. Obama không phải là CS. Chỉ có Karl Marx mới tin rằng xã hội loài người có thể tiến lên CS chủ nghĩa mà thôi, còn tất cả các tay tổ CS khác kể từ Lenin, Mao Trạch Đông, Hồ Chí Minh v.v. chỉ dám mơ xây dựng XHCN, vì những ông nội này có thừa thông minh, hiểu rõ Chủ Nghĩa CS là không tưởng. Xây dựng XHCN thì OK. Tiến lên CSCN thì no way và never. Obama chỉ là một con người siêu tả (ultra leftist), một người liberal chính cống. Ông mơ ước xây dựng một nước Mỹ XHCN và là một tổng thống đưa nước Mỹ đi vào con đường XHCN mạnh dạn nhất từ trước tới nay.


     Nước Mỹ XHCN không phải là bần bút hàm hồ nói bậy, hay là một sản phẩm tưởng tượng của người Mỹ điên khùng. Không. Nó là một thực tại đang trong tiến trình hình thành Khrushchev đã tiên báo nửa thế kỷ trước đây lận. Đúng thế, tháng 6 năm 1957, trước một cuộc phỏng vấn truyền hình cho toàn nước Mỹ, TBT đảng CS Liên Sô Nikita Khrushchev, với một thái độ trầm tĩnh và tự tin tuyên bố:Tôi có thể nói tiên tri rằng con cháu của nước Mỹ sẽ sống dưới chế độ XHCN. Quí vị đừng sợ hãi điều đó. Con cháu quí vị sẽ không hiểu làm sao cha ông chúng ngày xưa lại không hiểu nổi bản chất tiến bộ của một xã hội XHCN. (… I can prophecy that your grandchildren in America will live under socialism. And please do not be afraid of that. Your grandchildren will not … understand how their grandparents did not understand the progressive nature of a socialist society.- Dr. Stanley Monteith, brotherhood of Darkness, p. 47). Norman Thomas, lãnh đạo đảng Xã Hội Mỹ cũng có chung nhận định như trên, ông viết: Nhân dân Hoa Kỳ chẳng bao giờ chủ tâm thiết lập CNXH, nhưng dưới cái tên Chủ Nghĩa Tự Do, họ sẽ thực hiện từng giai đoạn của chương trình xã hội cho đến một ngày quốc gia Hoa Kỳ sẽ là một nước XHCN mà không ai biết làm sao lại xẩy ra như thế. (The American people will never knowingly adopt Socialism, but under the name of Liberalism they will adopt every fragment of the socialist program until one day America will be a socialist nation without knowing how it happened. – Sách dẫn trên p. 48.)

     Theo những cuộc thăm dò (Poll) hà rầm trên truyền thông Mỹ thì ông Obama có nhiều cơ may sẽ tái đắc cử. Hiện nay ông ngồi trên đỉnh Hoa Sơn uống rượi và xem các đối thủ của ông trong đảng Cộng Hòa tàn sát lẫn nhau. Mấy tay CH đầy tự phụ và háu ăn, từng tên chết thảm bởi tay của các đồng chí của mình, xác phơi ngập bãi. Mặc dầu có khuynh hướng thiên Hồi Giáo, nhưng Obama vẫn còn 43% dân Do Thái ủng hộ. Mặc dầu chống Công Giáo, nhưng ông vẫn còn được 91% phụ nữ công giáo hứa bỏ phiếu cho. Nếu có bề nào, Obama chắc chắn sẽ được các nhóm  ACORN và Black Panthers v.v. giúp đỡ. Dân Mít ít ai ngờ rằng tại Mỹ nhiều người chết cũng được bỏ phiếu, và nhiều nơi người sống bỏ phiếu không cần thẻ có dán hình. Lại nữa kỳ này còn được TS Nguyễn Đình Thắng và NS Trúc Hồ hết lòng yểm trợ, vấn đề Obama đắc cử hầu như đã chắc ăn như bắp. Nói như Norman Thomas trên đây thì con cháu dân tỵ nạn chúng ta sau này sẽ phải ngao ngán  thắc mắc không hiểu tại sao cha ông mình trước kia chạy bán mạng khỏi chế độ XHCN Vietnam để sang Mỹ xây dựng chế độ XHCN Hoa Kỳ. Lê Duẫn khoái chí chắc sẽ phải đội mồ sống lại và sang Mỹ một phen để lên mặt với thiên hạ. Thằng khốn kiếp này nhất định sẽ vén môi cười ngạo nghễ rồi huênh hoang với các ông tướng, ông tá, và các lãnh tụ chống cộng ở đây như sau: Cuối cùng thì “Ai Thắng Ai” đây? Đã nói rồi mà các anh đéo tin.

Duyên-Lãng Hà Tiến Nhất

---------------------

xem bài cũ về SBTN (Sanh Bắc Tử Nam)

VGCS-Trúc Giang là cha của Trúc Hồ hà hơi tiếp sức cho csvn.



LM Phan Văn Lợi "việt gian giả tu sĩ, giả dân chủ" vội vàng cám ơn Nguyễn Đình Thắng va Trúc Hồ 

LM. Phan Văn Lợi cám ơn NS Trúc Hồ, TS Nguyễn Đình Thắng và đồng bào HN 
LM. Phan Văn Lợi từ giáo xứ Phú Cam TGP Huế ngỏ lời cám ơn NS Trúc Hồ, TS Nguyễn Đình Thắng, các đoàn thể và đồng bào Hải ngoại đang nổ lực tranh đấu Tự Do, Dân Chủ, Nhân Quyền cho dân tộc Việt Nam.
Thumbnail
Click vào link bên dưới để vào HaiNgoaiPhiemDam`s Channel  - YouTube của HNPD
http://www.youtube.com/user/HaiNgoaiPhiemDam?feature=mhee

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét